"Thèm về thị trấn mùa đông
Ngủ say như đá và không nghĩ gì..."
(Thơ Nguyễn Thiên Ngân)
Chưa tới mùa đông mà người ta đã muốn có hẹn với Hà Giang để: được chạy xe trên những cung đèo hùng vĩ, quanh co, uốn lượn; được ngắm mùa "hoa nở trên đá', nào tam giác mạch, nào cúc cam, nào hoa đào,... ; được tìm bình yên ở những ngôi làng của người Mông được hít hà bầu không khí trong lành nơi cao nguyên đá,... cảm nhận cái lạnh vùng Đông Bắc khi sáng sớm hoặc đêm xuống, ... mà chả phải nghĩ ngợi gì!
![]()
Có một Hà Giang để nhớ, để thương...
“Cao nguyên vẫn lặng lẽ xinh đẹp, để rồi con người luôn xáo động vì vẻ đẹp yên bình ấy!” – nơi đó là vùng đất Đông Bắc Việt Nam, một Hà Giang khí chất nho sĩ ôn hòa ẩn dật nơi cực Bắc xa xôi của tổ quốc. Tiết trời chớm thu, khi những đồi lúa ở Hoàng Su Phì đổi màu vàng ươm và hoa tam giác mạch bung nở trắng xóa dọc đường đi Quản Bạ, Đồng Văn, Mèo Vạc cũng là lúc dân phượt khắp mọi miền kéo về Hà Giang.
Nếu đã từng đến Hà Giang dù chỉ một lần, hẳn nhiều người đã “bị” miền đất này gây thương nhớ. Những nét đẹp tự nhiên lúc giao mùa, hay cung đường đồi núi xanh tươi, từ đơn sơ đến hùng vĩ, từ hoang dại đến thơ mộng hữu tình, đến đây rồi đều da diết trong lòng. Thiên nhiên ưu ái cho Hà Giang nét đẹp quyến rũ thì con người nơi đây cũng chính vì phần ấy mà khiến người ta rung động.
![]()
Những cung đường quanh co lộng gió tiết trời thu sang
Đến với Hà Giang, “đặc sản” đầu tiên được nếm là những cung đường đèo núi. Thật vậy, nếu Đà Lạt thơ mộng trữ tình với thành phố ngàn hoa, một Hà Nội cổ xưa nồng nàn trong cái rét chuyển mình mùa đổ lá, thì Hà Giang luôn đậm chất Vintage và hùng vĩ với hàng chục con đèo lớn nhỏ nối tiếp nhau.
Có nỗi vấn vương rất đỗi nhẹ nhàng được cất riêng trong mỗi chúng ta khi cảm nhận từ con người và cuộc sống nơi đây. Bắt gặp ánh mắt trong veo miền sơn cước, hay đơn giản chỉ là cái nhoẻn miệng cười duyên của lũ trẻ, điều ấy đã khó mà dứt ra khỏi những nghĩ suy; không hẳn là nỗi buồn hay thương cảm, không phải kiểu mừng vui mà lại canh cánh trong lòng.
![]()
Nụ cười hồn nhiên trong veo đốn tim du khách
Trẻ con ở đây ngây thơ, hồn nhiên như đá núi Đồng Văn. Tâm hồn chúng phẳng lặng, trong trẻo, nguyên sơ như dòng sông Nho Quế. Mỗi lần gặp đoàn xe đi ngang qua, ánh mắt của chúng lại trở nên rạng rỡ. Chúng nhoẻn miệng cười tươi rói, vẫy tay chào những vị khách xa lạ một cách rất đỗi thân thương và trìu mến. Cơm không đủ no, áo không đủ ấm nhưng các em vẫn hồn nhiên lớn lên như cây cỏ giữa cao nguyên bạt ngàn rừng núi. Hình ảnh những đứa trẻ dân tộc ăn mặc phong phanh và bước đi lầm lũi, chông chênh giữa đại ngàn hoang vu đầy sương gió luôn có sức ám ảnh sâu sắc làm lay động bất cứ trái tim nào.
Được ưu ái khí hậu ôn hòa rất biết cách chiều chuộng lòng người, Hà Giang dịu dàng như thiếu nữ tỏa nắng trên những triền đồi, thỉnh thoảng lại sướt mướt với vài cơn mưa phùn kéo dài. Nhiệt độ quanh năm không cao quá 24 độ C, mùa đông lạnh và có tuyết rơi vào tháng 12. Khi đặt chân đến với Hà Giang, điều đầu tiên khiến nhiều người mỹ mãn có lẽ là được “thưởng thức” cái tiết trời se lạnh tê rần các tế bào.
![]()
Hứng lạnh, ngắm hoa...
Cứ ngỡ trong cái vùng mênh mông đá xám, sự sống sẽ lụi tàn nhưng bạn sẽ ngỡ ngàng khi bắt gặp men theo các cung đường là sắc màu của các loại hoa. Lên Hà Giang ta bắt gặp những đồi hoa, thung lũng hoa Tam giác mạch nở rực rỡ như những hạt mưa tím hồng hiện lên ngút tầm mắt, nằm ngang cạnh những con đèo, men theo những cung đường, e ấp bên ngôi nhà đất tường trình của người dân tộc.
![]()
Ngắm một Hà Giang rực rỡ vào mùa rộ tươi
Sắc hồng mộng mơ của Tam giác mạch hòa với khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ nơi đây khiến Hà Giang vốn đã đẹp nay càng thêm quyến rũ. Vẻ đẹp lãng mạn ấy như hiện thân cho sự sống, tình yêu và sự hạnh phúc. Những bông hoa Tam giác mạch bé nhỏ gợi sự yểu điệu, mỏng manh, nhưng lại rất kiên cường, có thể sinh trưởng tốt và nở hoa rực rỡ giữa vùng cao nguyên đá hoang sơ và khô cằn. Nó đã trở thành một thứ màu sắc đặc biệt, tô điểm cho vùng núi non thêm đậm chất tình và chất thơ.
Đứng giữa cánh đồng Tam giác mạch, bạn sẽ đắm chìm trong không gian ngập tràn sắc hoa hòa trong mây núi vùng cao. Một sự kết hợp hài hòa giữa sắc trắng xen lẫn hồng tím của những bông hoa Tam giác mạch cùng nền xanh của núi rừng bao la. Vẻ đẹp của bức tranh tuyệt đẹp này có sức cuốn hút kì lạ bao tâm hồn của những người có tâm hồn mộng mơ và yêu cái đẹp.
![]()
Vờn gió, bắt mây giữa đồng hoa núi biếc
Hà Nội, Sài Gòn, cả những thành phố ồn ào khói bụi sẽ tạm gác lại ở một góc đâu đó, để rồi chúng ta tìm thấy yên bình, được là mình hoang dại và mạnh mẽ, hoặc mỏng manh đắm chìm với sự bình dị vốn có nơi đây. Buổi sáng thức giấc cuộn tròn trong chiếc chăn dày cộm, quệt vu vơ vài đường trên cửa kính mờ sương, viết vào ấy cái tên mà bạn nhớ, hay chỉ vẽ một mặt cười ngộ nghĩnh đón chào ngày mới. Dưới ánh nắng vàng nhạt dễ chịu, cái tiết trời lạnh lẽo giao mùa thật khiến người khác “phải lòng”.
![]()
Trong cái se lạnh vùng cao, vén làn mây mù mờ ảo, Hà Giang hiện ra đích thực là một bức tranh thủy mặc hùng vĩ cùng nền văn hóa đa sắc màu.
Những ngôi nhà của đồng bào Mông cũng là một nét đẹp nơi thung lũng vùng cao này. Những ngôi nhà vững chãi với ngô và đỗ tương phơi khô trên gác mái nằm giữa những dãy núi đá nhấp nhô, bên cửa luôn có cô gái trẻ ngồi dệt vải cũng góp phần tô điểm cho vẻ đẹp của thung lũng hoa. Những sắc màu rực rỡ, tiếng cười trong trẻo của trẻ thơ là những điểm khắc sâu vào tâm trí du khách trong mỗi chuyến hành trình đến với Hà Giang của mình.
![]()
Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, không ai định được, nhưng hành trình làm nên tuổi trẻ là vô giá, những người đồng hành cùng bạn làm nên tuổi trẻ ấy là vô giá, thế nên hành trình tuổi trẻ ấy là cái bạn cần hy sinh, đánh đổi để có được. Đừng ngại ngần khi lên kế hoạch cho những chuyến đi xa cùng với những người thân trong gia đình, những người bạn thân hay một nửa yêu dấu của bạn.
“Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn”.
(Chế Lan Viên)